Hình chụp gia đình của Ngô Đình Duy vào Mùa Hè năm 1966. Từ trái qua phải: anh Ngô Đình Học (10T), em Ngô Thị Hương (6T), Mẹ (32T) đang bế em Ngô Thị Anh (2T), em Ngô Đình Diện (4T), Cha (39T), và Ngô Đình Duy (8T)
Nhớ lại tấm hình chụp cả gia đình lần đầu trước lúc cha đi vô Sài-gòn
(Trích lại một số tiểu đoạn, từ 94 cho tới 104 của Bài Trường Thi Năm Lên 8 Tuổi)
94. Sau một tháng, gia đình ghé tiệm Chụp tấm hình kỷ niệm chia tay Bảy người ngày ấy sum vầy Để rồi xa cách, đọa đày chiến chinh
95. Buổi trưa ấy, chụp hình đáng nhớ Mấy em con tụi nó chân không Đi trên đường cái nóng ran Miệng la “cát nóng, phỏng chân con rồi.”
96. Con mang dép cha mua Đà Nẵng Nhường cho em, nó chẳng mang vừa Bầu trời nóng rát đứng trưa Diện, Năm nhanh chạy, phân bua liên hồi
97. Vào Huỳnh Diêm, tạm ngồi chốc lát Mặt tươi vui, hưởng mát trong nhà Tấm hình chụp cả nhà ta Cha đem theo nó, để xa ngắm nhìn
98. Tấm hình này đậm in ký ức Ghi lại ngày trước lúc chia tay Mẹ mua mấy ký thịt heo Mang từ Quê Ngoại vừa đèo bó rau
99. Gia đình mình gặp nhau buổi tối Bữa cơm sao đắng nổi sầu chi Em Diện linh tính chia ly Ngồi gần bên mẹ, tô mì không ăn
100. Vầng trán mẹ nếp nhăn suy nghĩ Rồi ngày mai, trực chỉ Đông Bàn Mẹ về quê Ngoại vài ngày Cha chờ gặp mẹ, mắt cay lệ nhòa
101. Mẹ tránh mặt để cha nhẹ bước Không dám qua, sợ Diện níu chân Ông Ngoại qua, nói xa gần … “Mụ Khoa, ốm nặng đang cần nghỉ ngơi.”
102. Ngày chia tay, bầu trời buồn bã Thôi từ nay, nhiều ngã chia phôi Nhìn cha cất bước lệ rơi Ruột con đau xé vẫn nơi nhà này … (nhà này: nhà ÔBà Gặp ở Trà Kiệu)
103. Gạt nước mắt, tay cha nắm chặt Giả từ con, đau thắt ruột gan Bảy, Năm, nước mắt tuôn tràn Trông cha khuất bóng sau hàng tre xanh
104.. Rồi cha dẫn anh Ba, em Diện Vào Sài-gòn, tìm chỗ tạm cư Gia đình ta lại chia tư Chờ ngày sum họp, từ từ vậy thôi ....
|