Gói
Bánh Chưng
“Tinh
thần Cao Thắng chung một nhà.
Cái tinh thần đó, cái
không khí đó…”
Trích thư của
anh Tạ Chương
Cổ tích kể rằng:
Chàng Liêu gói trời tròn
gói đất vuông
và gói cả lòng mình
vào chiếc bánh
Nghìn năm sau,
Những cái ghế con con
bên nắm đậu tròn đều
đây miếng thịt mỡ
kia chậu nếp ngâm
bên xấp lá xanh xanh
Ồ, những bàn tay huyền diệu
xếp tấm lá vào khuôn
từng lớp nếp thơm, đậu mịn
nén cho chặt và khe khẽ gói
khe khẽ buộc dây
Bằng những bàn tay khe khẽ
À ơi, cái bánh nằm đây
Gói bao yêu mến những mây cùng trời
Những chiếc bánh gói trọn tình ta
Bằng bàn tay khe khẽ
nâng
niu, nâng niu
Bằng những bàn tay chai sạn
từ mái trường xưa
về đến núi đồi này
Bằng tiếng ca trầm
jazzy, khàn đục
chơi vơi, chơi vơi
Bằng tiếng hát ngọt bùi
như khoai lùi tro nóng
sương rơi, ồ, sương rơi
Bằng tiếng dương cầm
buông từng nốt
như tình em, tình anh
thánh thót
Cái không khí đó
mấy nơi nào có được
Bên ánh lửa hồng
chan hoà tiếng nói
Ơ, chiếc bánh chưng này
Xinh xinh bàn tay ai gói
Gói tiếng ru hời nghìn năm vọng lại
Gói vua Hùng, gói Lang Liêu
Gói anh, em gói yêu kiều, xinh xinh
Gói trời, gói đất, gói mình
Gói em trong lá, lung linh miệng cười
PTV
Nhân ngày họp mặt nấu bánh chưng của cựu học sinh trường
trung học kỹ thuật Cao Thắng (January
13-15, 2017 tại Temecula).
No comments:
Post a Comment