Hội Ngộ Nấu Bánh Chưng Cao Thắng 2017
Tường thuật: Đào Công Minh
“Cu kêu ba tiếng cu kêu,
Trông mau đến tết dựng
nêu ăn chè”
“Thiên hữu tứ thời, Xuân tại thủ”. Mỗi
năm, hễ tới lúc cái buốt lạnh của tháng Chạp nhường chỗ cho gió Xuân về, khi
những nụ mai hàm tiếu e ấp chớm vàng, là bà con chòm xóm lại vui vầy cùng nhau
đi chợ đón Xuân. Chuẩn bị nào là thịt mỡ, dưa
hành, câu đối đỏ, cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh. Gia đình nào cũng rộn rã trông
chờ những đứa con từ xa về sum họp. Hình ảnh một đại gia đình, nào con, nào
cháu, nào chị, nào anh, cúng ông bà xong, là ngồi quanh chiếc ván gõ đánh chén,
ôn cố tri tân. Những hình ảnh đó đã hằn sâu trong ký ức. Giờ này dù lưu lạc tha phương, lòng lữ khách lúc nào cũng hướng về quê nhà, ray rứt mãi hình ảnh thanh bình
hạnh phúc năm xưa. Ôi
“Nhật
mộ hương
quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu” (Thôi Hiệu)
Tạm dịch:
Chiều quê lưu lạc về đâu,
Trên sông khói sóng gây sầu cho ai
Trên sông khói sóng gây sầu cho ai
Hay
là gần gũi hơn
“Đoái
trông muôn dặm tử phần, Hồn quê theo ngọn mây Tần xa xa” (Nguyễn Du)
Chúng
tôi, những cựu học sinh trường Trung Học Kỹ Thuật Cao
Thắng (CHS CT )
năm nào, giờ tóc đã hoa râm, may mắn tìm lại nhau nơi
đất khách, mỗi độ Xuân về là chuẩn bị hội ngộ đón Xuân. Người từ New York,
Texas, kẻ từ Bắc California, có khi có bạn đến từ Việt Nam, hẹn nhau gặp gỡ tại
tư gia anh Bùi Đường ở vùng rừng núi Temecula, Nam California để tham dự 3 ngày
nấu bánh chưng, nay đã thành thông lệ mỗi năm.
“Tạo hóa gây
chi cuộc hí trường”. Người xưa thường ví cuộc
đời như sân khấu.
Nếu
trên sân khấu vai chính là những đào thương, kép mùi lộng
lẫy, thì
trong Ngày Hội Nấu Bánh Chưng CT vai chánh lại là
những anh hậu đài lo chuẩn bị lều, bếp, bàn ghế, chỗ ăn, chỗ
ngủ, là những chị lo nấu bánh chưng, ẩm thực cho hơn 60 thầy cô và CHS CT từ
khắp nơi kéo về. Tiêu biểu là anh Huỳnh mấy bận lái xe truck chở bàn ghế lều
bếp từ San Diego về Temecula, bà xã là chị Loan trưởng ban ẩm
thực, mấy lần nghỉ làm, đi chợ, lần nào cũng chở về đầy xe thực phẩm và vật
liệu nấu bánh chưng. Chị Mai, anh Bửu, Jena, chị Như Ý, chị Diệp, chị Khánh,
Hoài Hương, chị Ngọc, anh Lạng, anh Căn, anh Đạo,
anh Hùng, anh Dũng, anh Phương v.v… làm việc không ngừng. Xin mượn ít dòng này để cám ơn các anh
chị đã miệt mài lo hậu trường để anh chị em đồng môn
có những giờ phút thoải mái, quây quần ấm cúng bên nhau.
Tối hôm
thứ sáu 13-1-2017 một số anh chị em nòng cốt đã lên chuẩn bị cho ngày hội chính
hôm sau. Anh Bửu đã chở thầy Nên đến.
Cơn bão
đã đến từ vài ngày trước, kéo dài dai dẳng. Từng cơn gió núi thét gào, cùng mưa rừng tầm
tả, làm con đường đến nơi sinh hoạt trũng nước, sình
lầy. Cũng may dự báo thời tiết cho biết ngày thứ bảy không mưa, nên anh em vững tin là sau cơn mưa trời lại sáng. Dưới sự chỉ đạo của
chị Mai tất cả gom vào nhà ngồi quanh ba chiếc bàn và ghế nhỏ do anh Đạo vừa
đóng, lo lau lá chuối. ACE được ấm lòng bằng mì do chị Như Ý nấu, gà chiên. Các chị
lo ngâm nếp, vò viên nhân đậu xanh (đã được em Hiếu nấu chín, ướp và xay nhuyễn
từ hôm trước). Suốt ba ngày lúc nào cũng có tiếng đàn giọng ca của anh Tạ Chương, đệm dương cầm của anh Trúc, ủy lạo tinh thần làm
việc của ACE. Nói không phải khoe chứ tiếng hát của anh Tạ Chương trầm ấm như
Sĩ Phú, và tiếng hát của gia chủ Bùi Đường ngọt bùi như khoai lùi tro. Quá nửa
đêm, nhóm CT San Jose, khúc ruột ngàn dậm của chúng tôi mới đến. Anh Hòa đang bị đau mắt đã làm
tròn nhiệm vụ dẫn đoàn CT SJ vượt bão xuống Nam CA. Đèn sân
khấu dường như rực sáng chuyển qua phần kích động
nhạc, vì có
sự xuất hiện của Hoài Hương. Cả nhóm hò hát làm việc vui vẻ tới
gần sáng, ai mệt đi ngủ trước.
Sáng
thứ bảy trời quang mây tạnh, các ACE
CHS CT lục tục kéo đến, được điểm tâm bằng món xôi
lạp xưởng, bánh bao nóng hổi vừa thổi vừa ăn của chị Loan. Lực lượng lúc này đã
hùng hậu, chia làm nhóm gói bánh, nhóm lo ẩm thực, nhóm lo đất trại, và đào đất
lót ông táo chuẩn bị nồi nấu bánh chưng. Anh Chi mang cây nêu và vài tràng pháo
đến. Anh Chân SJ đã viết sẵn gần chục cặp liễn treo quanh đất trại, có cả hai
câu đối của anh Thêm
“Cao Thắng gói bánh chưng, đón Xuân hướng về đất Việt
Áo xanh dựng cây nêu mừng Tết tưởng nhớ trời Nam “
Anh
Thêm chị Tuyết và hũ rượu thuốc “ông uống bà khen” được mọi
người tiếp đón nồng hậu. Làm việc đến trưa mọi người bị hối nghỉ tay lên ăn
trưa, có món bánh hỏi thịt quay rau sống, bánh mì, giò thủ thật ngon do anh Lạng chị Ngọc
phụ trách.
Ăn
trưa xong tất cả kéo xuống đất trại sinh hoạt văn nghệ và chuẩn bị đốt pháo.
Anh Thêm khai hỏa phong thứ nhất, thầy Nên tiếp đốt phong thứ hai. Lâu lắm rồi
mới thấy nguyên tràng pháo dẫy nẫy, xác pháo hồng tung bay tơi tả, tiếng pháo đì đoàng trong đốm lửa da cam, khói bay mù mịt thơm mùi pháo Tết. Tiếng pháo vừa dứt thì âm hưởng đồng ca bài Ly Rượu
Mừng lại vang lên. Hình ảnh của đất nước thanh bình năm xưa chợt hiện về,
cảm xúc trào dâng, buồn vui lẫn lộn.
Trời
vừa tắt nắng thì thầy Nhuận và anh Châu vừa đến, cùng nhau nâng chén, lai rai
đủ loại rượu, bia. Ban nhạc sống ì xèo trong những bản nhạc xưa, giọng hát của anh Chương, anh Đường, anh Gia, thầy Nhuận, chị Khánh
v.v…, kèm vài bài vọng cổ của anh Thêm, Minh, cũng làm ấm lòng người, quanh 3 nồi bánh chưng, lửa hồng tí tách.
Cơm chiều là món cơm gà Hải Nam ,
gà luộc chấm mắm gừng (em Hiếu), tép rim thịt ba chỉ, thịt kho trứng (chị
Loan), cá kho (chị Mai). Tối về lại được thưởng thức món chè
đậu, hạt sen, chuối nướng nước dừa của chị Loan.
Anh
Tô Tiến Dũng đã được giao trách nhiệm sắp bánh vào nồi và canh lửa 3 nồi bánh
chưng. Anh mặc chiếc ba đờ suy trùm nón kín mít trông như
Stalin, nhưng làm việc cần cù như một bác nông dân. Anh đi vòng vòng bếp lửa hồng,
khi châm nước khi thêm củi. Tới 5 giờ sáng mọi người đi
ngủ hết, anh lại một mình lo vớt bánh ra. Cũng may anh Hùng kéo quân tới cứu kịp. Dũng,
Sĩ, Minh, Hiếu, Hùng xúm nhau vớt bánh ra, sắp lên bàn, ép cho ráo nước. Tổng cộng hơn 150 cái bánh chưng, vài
chục cái bánh ú. Gà vừa gáy sáng, mọi người khiêng thùng bánh
ú lên nhà. Bước lên nhà, đèn đuốc đã tối thui, mọi người
đã nằm im
một góc, mà tiếng đàn cò, có cả tỳ bà vẫn đều đặn nhịp quân hành. Cũng may mệt mỏi
đã sớm đưa mọi người vào giấc ngủ.
Sáng
chủ nhật, mọi người được thưởng thức bánh ú của chị Loan, cháo
gà của anh Bửu, và bánh chưng mới ra lò ăn cùng dưa món của chị Diệp, kèm theo hột vịt
lộn rau răm chấm muối tiêu. Mọi người gói plastic và dán nhãn bánh chưng CT , và phân phối bánh chưng. Biết là tiễn
nhau ngàn dặm cũng phải chia tay, nhưng sao mà mỗi lần chia tay lại nói hoài
không hết chuyện. Cù cưa rồi lại hẹn, tuần sau gặp lại nhau trong Tiệc Tất Niên
Cao Thắng 21-1-2017 tại Little Saigon.
Bánh
chưng Cao Thắng, người tham dự mỗi năm một đông, bánh càng
gói càng đẹp, không khí ngày càng thân mật vui tươi. Tất cả nhờ công sức chung
của mọi người, cám ơn không hết.
Trước thềm năm mới Đinh Dậu 2017, xin kính chúc quý thầy cô, quý đồng môn
CT cùng quý thân hữu, Phước Lộc Thọ miên trường.
Kính chào,
Đào Công
Minh
(10T1, niên khóa 1975-1976)
Bấm vào các links dưới đây để xem hình ảnh các buổi sinh hoạt Tết Đinh Dậu tại Nam Cali:
ReplyDeletehttp://forum.caothang.org/viewtopic.php?f=55&t=6644&sid=4e12911c1bbec06701d68033ce4513c9
http://forum.caothang.org/viewtopic.php?f=55&t=6647&sid=f2fcc8915f1c4db5846bbb04deae3cc7
Cám ơn anh Duy đã đăng bài tường thuật
ReplyDeleteXem hình Nấu Bánh Chưng CT lại nhớ những ngày vui qua mau, xin viết ít dòng thơ
Cám cảnh sanh tình
Điện thoại đã ra khỏi vùng phủ sóng,
Dẹp hơn thua cùng tất bật sau lưng,
Ta lặng nghe xào xạc lá cây rừng,
Như Từ Thức lạc Đào Nguyên trong mộng.
Ta đứng giữa đất trời lồng lộng.
Vùng núi rừng Temecula,
Bên vườn cây, cành trái la đà,
Trong thung lũng, sương mờ lảng đảng.
Gió đưa nhẹ mùi hương rừng thoang thoảng
Dưới tàng cây hoa nắng chớp long lanh,
Sau cơn mưa, trời bỗng lại hiền lành
Đất sủng nước, cho ai mềm chân bước
Như đã hẹn từ mấy mùa mưa trước,
Từng đoàn người vượt bão trở về đây
Từ San Jose, New York, sum vầy
Cho thắm mãi màu áo xanh Cao Thắng
Ta nhớ lắm tình yêu thời áo trắng,
Ta thương nhiều kỷ niệm của quê hương,
Bóng hình xưa, giờ lạc lõng bên đường,
Quê hương đó, xa ngàn trùng diệu vợi
Còn bao nửa, để mà chờ mà đợi,
Một ngày về, trong hạnh phúc xa xôi
Tìm tuổi thơ, đã vĩnh viễn qua rồi
Đôi mắt mẹ, nhạt nhòa sau nhang khói
Còn bao nửa, xin đừng chờ đừng đợi
Hãy cùng nhau vui trọn một đêm nay
Ở nơi đây cũng nghĩa thắm tình đầy
Cũng có bạn, có thầy, cùng trường cũ
Trong mái ấm giữa núi đồi rừng rú,
Một nhóm người lau lá gói bánh chưng
Cùng bên nhau nâng chén đón mừng
Đời lữ thứ, thêm mùa Xuân xa xứ.
(Minh 1-28-1017)