● Cám ơn tất cả quý bạn bè
& quý thân hữu gần xa trong 2 ngày vừa qua đã chia buồn với DN và tang
quyến của bạn Trần Mộng Lân.
● Hôm nay DN xin gởi đến gia
đình bạn Lân bài thơ “Song Thất Lục Bát” như lời điếu văn đến người bạn chí
thân thời Trung & Đại Học, Trần Mộng Lân, từ nơi xa ở Cali, không về được Saigon
để thăm viếng bạn lần cuối.
Tiếc Thương Bạn Đã Qua Đời
Được báo tin,
nghe như sét đánh
Bạn qua đời vào
tối Mười Ba
Tháng Sáu ai đổ
lệ nhòa
Sáng bên Mỹ, ta
vừa thức giấc
Nhận được tin,
bạn mất rồi Lân
Ta nghe bủn rủn
tay chân
Như trời sập đổ
mà chan lệ rồi
Ta với bạn cùng
thời Trung Học
Bốn năm trường
khó nhọc vượt qua
Cao Thắng hình
bóng trường xưa
Lần rồi bạn chở
ghé qua thăm trường
Bạn bè nhớ,
tiếc thương bạn mất
Đến viếng thăm,
thấy thật là đông
Khách đến thăm
viếng mà lòng xót xa
Bạn sống mực
chan hòa tất cả
Lời nhẹ nhàng
hòa nhã êm tai
Cả đời chẳng
mất lòng ai
Thầy bạn quý
mến xưa nay hiếm người
Bạn mất đi, như
trời sập đổ
Cả gia đình đau
khổ khôn nguôi
Vợ con ướt đẫm
lệ rơi
Thương chồng vợ
bạn thấy đời hẩm hiu
Bạn mất đi,
trời chiều buồn bã
Lần tiễn đưa,
đôi ngã phân ly
Ta về mắt lệ
sầu bi
Nén nhang thắp
bạn, còn chi chuyện trò
Thế là hết, hẹn
hò lần tới
Ta về thăm,
chẳng gọi được phone
Cà phê giọt
đắng cô đơn
Ta ngồi quán
vắng mà hồn ngẩn ngơ
Đời vô thường, bất
ngờ mọi việc
Bạn ra đi,
thương tiếc khôn nguôi
Linh hồn bạn sẽ
về trời
Hưởng Nhan
Thánh Chúa cuộc đời bình an
No comments:
Post a Comment