Thoáng Buồn...
Lá vàng đâu bởi mùa thu !
Sầu đông chẳng đến vì từ tuyết rơi
Thoáng buồn ... một chút chơi vơi
Vì sao ? ... ai hiểu ! ... làm tôi thoáng buồn
Nhịp nhàng từng giọt mưa tuôn
Nhớ nhung về tối ngõ thôn em về
Rơi rơi từng giọt tỉ tê
Nhớ ôi ! một cảnh sơn khê chập chùng
Nhớ về những bước đường chung
Về bên phố nhỏ ... lên cùng sơn non
Dấu chân nhẹ bước đường mòn
Còn đâu hài cũ, gót son năm nào !
Ngồi đây nhung nhớ dạt dào
Để nghe thu của năm nào trôi qua
Đất trời một buổi can qua
Tình ta thôi thế ... cũng là ... trăm năm
Sầu đông chẳng đến vì từ tuyết rơi
Thoáng buồn ... một chút chơi vơi
Vì sao ? ... ai hiểu ! ... làm tôi thoáng buồn
Nhịp nhàng từng giọt mưa tuôn
Nhớ nhung về tối ngõ thôn em về
Rơi rơi từng giọt tỉ tê
Nhớ ôi ! một cảnh sơn khê chập chùng
Nhớ về những bước đường chung
Về bên phố nhỏ ... lên cùng sơn non
Dấu chân nhẹ bước đường mòn
Còn đâu hài cũ, gót son năm nào !
Ngồi đây nhung nhớ dạt dào
Để nghe thu của năm nào trôi qua
Đất trời một buổi can qua
Tình ta thôi thế ... cũng là ... trăm năm
Lãng ...(Thái Đ. Nguyễn, 28 July 2010)
------------------------------------------------
Một Thoáng Hương Thu… (thơ Văn Chính)
Trong anh thu không bao giờ chết
Có nghĩa rằng chẳng có biệt ly
Thu có đi rồi thu cũng đến
Thu không về chẳng lá vàng rơi ..
Không thu .. lòng anh buồn da diết
Cách biệt bao mùa thu cũng sang
Đông đến rồi xuân sao biền biệt
Xa thu buồn bả bước lang thang ..
Mưa thu buồn nhưng lòng ấm lại
Nắng vàng thu nai vàng ngơ ngác
Xào xạt lá rơi ôm đàn ngồi hát
Vương vấn hương thu ...đậm tình thu ..
Văn Chính (An Giang, 28 July 2010)
No comments:
Post a Comment