Duy mến,
Nhận được bài thơ của Duy, đọc rất cảm động. Tiến dạo sau này cũng hay "thơ thẩn" nên rất thú vị khi đọc thơ bạn. Cảm hứng không kềm hãm được, Tiến có vài vần họa lại bạn.
(Đây là cảm hứng diễn tả lúc gặp lại nhiều bạn cũ đã xa cách hơn 30 năm, vui nhất là lúc ngờ ngợ mà chưa nhận ra)
Nhận được bài thơ của Duy, đọc rất cảm động. Tiến dạo sau này cũng hay "thơ thẩn" nên rất thú vị khi đọc thơ bạn. Cảm hứng không kềm hãm được, Tiến có vài vần họa lại bạn.
(Đây là cảm hứng diễn tả lúc gặp lại nhiều bạn cũ đã xa cách hơn 30 năm, vui nhất là lúc ngờ ngợ mà chưa nhận ra)
Thân mến,
Tiến
Nhận Ra Bạn Cũ
Anh tiến tới mím môi cười nụ
Ánh mắt thầm thách, nhớ tôi không ?
Tôi lòng vẫn cứ lông bông
Hình xưa ảnh cũ khi nông khi đầy
Tôi ngẹo đầu giương đôi mắt ếch
Ngắm mắt mồm, tai mũi trán môi
Bây giờ muối trắng đường ngôi
Tên anh chưa nhớ làm tôi bàng hoàng
Đôi chân vịt ai treo khoé mắt
Vầng trán kia, đào những đường kênh
Gặp anh lòng bỗng lênh đênh
Bồi hồi dào dạt mông mênh vô bờ
Rồi đôi mắt long lanh nghịch ngợm
Miệng môi kia thốt tiếng cười vang
Anh cười tôi bỗng xốn xang
Tên tôi anh gọi oang oang hề hề
Giọng nói đó giờ tôi đã nhớ
Tỉnh giấc mơ thốt nói tên anh
Thiếu thời kỷ niệm mong manh
Tưởng đâu đã mất nay nhanh chạy về
Học cùng lớp cùng chung cảnh ngộ
Mài đũng quần, cắp sách sánh vai
Tiếng cười xưa vẫn bên tai
Ta giờ gặp lại ngày mai vẫn cười
Nguyễn Mạnh Tiến (15 Aug 2009)
No comments:
Post a Comment