Ngày Ấy
Em đã đến,
Giữa màn đêm tăm tối.
Khơi lòng tôi,
sáng rực dưới bình minh.
Tôi ẩn nấp dưới vòng tay rộng mở
Giữa hư vô, em là cõi thiên đường
Để đời tôi ngây ngất mối thương yêu.
Khi tất cả đang chìm trong diễm tuyệt
tôi tin em....
Lòng thánh thiện tuyệt vời !
Và những tưởng sẽ muôn đời...hạnh phúc !
Rồi tôi mất !
Mất em ngày tháng ấy !
Ánh mặt trời chợt tắt, kéo cơn giông...
Cơn gió lốc cuốn tôi vào vũng tối !
Hiện hữu nào chợt biến đổi không gian
Khi thuỷ chung bỗng tan thành bọt biển.
Nghĩa trang kia vùi dập cả ân tình
Em đã biến...
Tình yêu thành ngục tối !
Và dối gian tràn khắp cõi lòng em
Đời sẽ thắp cho em ngọn bạch lạp,
Linh hồn em,
Tôi tặng nén hương riêng
Nhưng nước mắt đã khô thành hạt bụi !
Xót xa thay cho một kiếp vô tình.
Khuyết Danh (6/2011)
No comments:
Post a Comment