Mộng Lỡ Xây Rồi…
Thuở ấy xa vời như giấc mơ
Ta bỗng quen giữa tình cờ
Tri kỷ bao người nào đâu gặp
Giữa chốn hồng trần lắm thực hư
Thuở ấy em là cô bé con
Thơ ngây mười tám mộng chưa tròn
Anh người viễn khách bao xa lạ
Chợt đến chợt thành bạn sắt son
Thuở ấy em như một áng mây
Tháng ngày mơ mộng chốn thiên thai
Anh như làn gió đùa phiêu bạt
Mây trắng tương phùng mộng chớm xây
Rồi tháng ngày qua ta có nhau
Vui buồn thân ái luyến lưu trao
Ngỡ rằng năm tháng thành vô tận
Ngờ đâu năm tháng cũng phai màu
Em vẫn biết mình kẻ đến sau
Nên mãi đa mang vạn nổi sầu
Anh vẫn vô tình như kẻ lạ
Em giờ khắc khoải với niềm đau
Tình đầu trong trắng lỡ trao anh
Ngờ đâu tình ấy quá mong manh
Chút tình vụn dại thơ ngây đó
Anh nỡ quay lưng thế cũng đành
Giờ đã xa rồi xa rất xa
Còn gì đâu nữa những ngày qua
Chợt tỉnh mơ rồi em ở lại
Một mình lê bước đếm xót xa
Mười tám qua rồi mộng cũng tan
Đọc cánh thư xưa thoáng ngỡ ngàng
Mộng lỡ xây rồi như kỷ niệm
Tình đầu như giấc, giấc mơ tan…
Hoài Thu Tammy Huỳnh (2000)
Read More