Welcome to my blog

Welcome to my blog, please enjoy...



Saturday, May 21, 2011

● Tập Thơ Tình “Buồn Vui” (1/1995)

Giọt Đắng

Nhâm nhi bên tách café
Hương thơm ngào ngạt hả hê cõi lòng

Ngô Đình Duy (San Francisco, 14 Jan 1995)
------------------------------------------------------------

Lắc Lư

Tàu nhìn về bến lắc lư
Người say hay sóng trào như bão bùng
San Fran ánh điện chập chùng
Đêm vui nâng chén ta cùng enjoy

Ngô Đình Duy
(@San Francisco Spirit Yacht, Saturday night 1/14/1995)
--------------------------------------------------------------------------

Một Ngày Không Gặp

Người xưa hay nói “Nhất nhật bất kiến như tam thu hề!”
xin tạm dịch

“Một ngày không gặp tri âm
Ta như chờ đợi ba năm xa người”
Người gần thì chẳng mến thương
Người xa thì cứ vấn vương tơ lòng

Thơ dịch:
“Quân tại Tương Giang đầu
Thiếp tại Tương Giang vĩ
Tương tư bất tương kiến
Đồng ẩm Tương Giang thủy.”
 (Trích đoạn Trường Tương Tư/ Lương Ý Nương)

Tạm dịch
Tương Tư…

Sông Tương chàng ở bên đầu
Cuối sông thiếp ở ôm sầu tương tư
Nhớ nhau nào thấy nhau cùng
Uống chung dòng nước ta cùng thương nhau

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 19 Jan 1995)
--------------------------------------------------------

Niềm Riêng

Hôm qua em đã về rồi
Còn anh ở lại thấy đời quạnh hiu
Cali trời vẫn mưa nhiều
Mây giăng nhung nhớ những chiều nơi đây
Người bên Đông, kẻ bên Tây
Vần thơ xin gởi giải bày niềm riêng

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 16 Jan 1995)
-------------------------------------------------------

Lạc Lối

Đêm Đông đứng tựa du thuyền
Sóng đưa gió buốt ảo huyền phố đêm
Lung linh ánh nguyệt êm đềm
Ngắm cầu dài nhịp bên em dịu hiền
Em là cô gái hay tiên
Đưa anh lạc lối vào Miền Thiên Thai
Cuộc vui nào có lâu dài
Phi trường đưa tiễn đố ai không buồn

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 17 Jan 1995)
---------------------------------------------------------

Rừng Chiều Đông…

Chiều nay tuyết phủ đầy đường
Rừng cây trụi lá trơ xương hao gầy
Thương ai chờ đã bao ngày
Đợi chờ Xuân đến xanh cây bên rừng
Thương ai như muối với gừng
Gừng cay muối mặn xin đừng quên nhau

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 18 Jan 1995)
------------------------------------------------------

Tỉnh Mộng…

Thế là hết bao nhiêu hy vọng
Anh trở về vỡ mộng tình yêu
Đêm qua em nói vài điều
Làm anh tỉnh giấc những chiều nhớ nhung

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 18 Jan 1995)
---------------------------------------------------------

Nhắn Người…

Trời Cali hôm nay thật ấm
Mặt trời lên đẩy tấm màn đêm
Làn gió nhẹ thổi êm êm
Run run hàng lá êm đêm làm sao
Nhìn mây trắng trên cao di chuyển
Gởi nhớ thương vào chuyến đi xa
Nhắn người còn nhớ đến ta
Nếu còn xin giữ mặn mà tri âm

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 19 Jan 1995)
-------------------------------------------------------

Quen Người…

Quen người từ dạo mùa Thu
Đến Đông mới gặp xem như bạn hiền
Mùa Thu vàng lá trước hiên
Gió Thu lá rụng, Tuyết Đông cây sầu
Rừng Thu vàng nắng bên cầu
Hồ Thu lạnh lẽo một màu nước xanh

Mùa Đông buốt, mặt hồ băng đóng
Núi rừng kia lạnh cóng thân ai
Đêm Đông than vắn thở dài
Hỏi người còn nhớ đợi ai bên rừng

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 19 Jan 1995)
--------------------------------------------------------

Cõi Mộng

Trong mơ nàng đẹp như tiên
Gặp nàng bao nổi buồn phiền biến tan
Nàng đẹp như cánh hoa lan
Lan rừng khép nép dưới làn gió đưa

Giọng ngọt như suối nước dừa
Hoa cười ánh mắt như vừa lòng ai
Hương thơm như nhụy hoa nhài
Mượt mà suối tóc, bờ vai hao gầy

Mắt nàng mơ mộng chân mây
Mây kia theo gió về tây thăm chàng
Gặp nhau sao cứ ngỡ ngàng
Cách nhau bao dặm quan san núi rừng

Gặp nhau tay bắt mặt mừng
Vầng trăng soi bóng xin đừng quên nhau

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 20  Jan 1995)
------------------------------------------------------------

Nhủ Lòng

Yêu là khổ, dây tình oan trái
Chia tay nhau, tê tái cõi lòng
Anh về nương tựa cửa Không
Quanh năm làm việc cho lòng quên ai

Dòng thời gian, mười hai năm cũ
Mấy Thu sang, tự nhủ với lòng
Đâu còn ai đợi ai mong
Quên đi tình cũ là xong nợ trần

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 21 Jan 1995)
--------------------------------------------------------

Bồi Hồi …

Xa anh bé còn tí hờn giỗi
Trách anh sao cứ vội vàng quên
Vội gì mà chẳng nhớ tên
Kêu ai bằng bé, cho nên em hờn

Em hờn em giỗi ai hơn,
Ai thua ai thiệt vướng cơn buồn rầu
Buồn trông chẳng thấy anh đâu
Ở đây chỉ thấy một màu tuyết rơi

Tuyết rơi trắng xóa lưng đồi
Đường đi trơn ướt, bồi hồi nhớ anh…
Nhớ vòng tay ấm choàng vai
Rừng Thu dạo bước, thương ai chìu mình

Rừng Thu phong cảnh hữu tình,
Rừng bao nhiêu lá, thương mình bấy nhiêu 

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 23 Jan 1995)
-------------------------------------------------------

Buồn Vui …

Người về ta vẫn còn say
Men tình hay rượu ngất ngay cõi lòng
Người về ta nhớ ta mong
Tương tư nhìn ngắm cầu vòng lúc mưa

Ngắm nhìn phượng đỏ buổi trưa
Ve sầu cất tiếng báo mùa hè sang
Người đi ta cứ miên man
Ngắm nhìn ảnh cũ, đọc trang thơ dài

Thơ nàng trêu chọc ghẹo ai
“Học trò bày đặt viết bài thơ yêu…
Nếu thương anh phải cưng chìu,
Nếu không bé giận khóc nhiều mắt sưng

Mắt sưng bé nghỉ anh ra…”
Để ai lẻ bóng suốt ba ngày dài
Cổng trường ai đứng đợi ai
Dỗ dành chè ngọt mất hai ly đầy

Hai ly chưa xóa cơn nguôi
Thêm ba trái cốc mới vui được nàng
Nay hai đứa ở đôi đàng
Buồn vui tôi nhớ, còn nàng thì sao?

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 23 Jan 1995)
-----------------------------------------------------

Đợi Trông

Người về có nhớ ta không?
Còn ta ở lại đợi trông thơ nàng
Thơ ta nhung nhớ chứa chan
Chắc khi nàng nhận hai hàng lệ tuôn

Thơ ta chan chứa vui buồn
Vui khi gặp gỡ, buồn vì cách xa
Xa người trông đợi mấy năm
Ta thành tượng đá nghìn năm đứng chờ

Ngàn năm tượng đứng bơ vơ
Đứng trên núi thẳm bên bờ chân mây
Trông mây đưa nước về khơi
Biển khơi sóng vỗ, bể đời đổi thay

Nếu không duyên nợ kiếp này
Thôi đành lai kiếp sum vầy đẹp duyên

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 25 Jan 1995)
-----------------------------------------------------------

No comments:

Post a Comment