Welcome to my blog

Welcome to my blog, please enjoy...



Friday, June 2, 2017

Thương Tiếc Bạn Nguyễn Mạnh Cường

Thương Tiếc Bạn Nguyễn Mạnh Cường

Nghe tin Cường đã ra đi
Ta như chết lặng chia ly não nùng
Tối qua mới nhắn Thái cùng
Gởi lời thăm hỏi đến Cường khi thăm
Hàng ngồi: Phạm Bá Nghĩa, Nguyễn Mạnh Cường
Hàng đứng: Ngô Đình Duy, Đặng Đình Vượng
Hình này chụp tại nhà Phan Mạnh Hiền tại Nam California ngày 15/8/2009 nhân dịp vợ chồng Bình & Dung qua Mỹ thăm chơi.

Cường về cõi ấy xa xăm
Xuôi tay nhắm mắt nghìn năm giấc nồng
Bạn bè thương tiếc nhủ lòng
Thôi chào vĩnh biệt bạn Cường từ đây

Bạn đi để lại những ngày
Gia đình thương nhớ mắt cay lệ nhòa
Các con luôn nhớ đến cha
Còn đâu lời dạy hiền hòa bên tai

Bao nhiêu nốt nhạc chưa phai
Lời nhạc trầm bổng đôi tay đệm đàn
Còn đâu phone đến hỏi han
Chuyện trò trao đổi những lần thăm nhau

Chắp tay lễ Phật nguyện cầu
Vãng Sinh Cực Lạc bạn về Tây Phương

Ngô Đình Duy (2 June 2017)

** Notes: Nguyễn Mạnh Cường là bạn học chung ở Trường Trung Tiểu Học Tân Định (thập niên 1970’s) , nằm trên đường Huỳnh Tịnh Của, Quận 3, Saigon.
=================================================

Nhìn hình bạn ta không thể tưởng
Bạn ra đi còn vướng nhạc buồn
Chiều nay mắt ướt lệ tuôn
Nhớ người vắn số về phương trời nào

Nghe tiếng nhạc thì thào bay bổng
Cả không gian lớn rộng bao la
Bây giờ bạn đã đi xa
Bao người thương nhớ xót xa lệ nhòa…

Ngô Đình Duy (2 June 2017)

==================================
Nghe tiếng đàn hồn ta thổn thức
Bạn ra đi, đau nhức tim can
Tiếng đàn như thở như than
Hỏi người sao vội thế gian lìa trần

Ngô Đình Duy (2 June 2017)

===============================
Mấy năm rồi ta chưa gặp bạn
Ta bôn ba vận hạn lao đao
Tưởng rằng sẽ có hôm nào
Chúng ta trò chuyện đổi trao vài lời

Bạn ra đi tuổi đời còn trẻ
Bỏ sau lưng con trẻ vợ hiền
Vợ con nhớ bạn vô biên
Nổi buồn vắng lặng cha hiền…ra đi

Cầu nguyện Đấng Từ Bi phổ độ
Phật Mười Phương phò hộ hương linh
Bạn về Cực Lạc Vãng Sinh
Tâm hồn giải thoát hương linh nhẹ nhàng…

Ngô Đình Duy (2 June 2017)
=======================================


2 comments:

  1. Cuộc đời như cơn gió thoảng...

    ReplyDelete
  2. Bạn tôi .


    Bạn và tôi học chung thời thơ ấu ,
    Có những buồn vui , chia xẻ dưới mái trường
    Chẳng lo toan , phiền muộn , chẳng vấn vương
    Tình thương mến thời học trò áo trắng .

    Sân trường cũ vàng phai màu hoa nắng ,
    Ngày ôn thi tiểu học đến thật gần
    Tiếng ve kêu rả rích khắp ngoài sân
    Hòa lẫn với tiếng thầy cô đang giảng .

    Hoa xoan bay bay , mùi hương thơm thoang thoảng ,
    Xếp cánh phượng hồng đỏ thắm đặt trên tay
    Nhắc chúng ta tình bằng hữu mỗi ngày
    Quên sao được những tháng năm thương mến ?

    Sau kỳ thi mùa tựu trường lại đến ,
    Chúng tôi trở về ngôi trường cũ mộng mơ ,
    Mái rêu xanh bờ tường cũ ngày xưa
    Lại cùng học với nhau thêm một cấp .

    Bạn và tôi , ta vào chung đệ thất
    Gặp những bạn bè cũ mới cũng về đây
    Những thế hệ thầy cô , đầy nhiệt huyết hăng say
    Truyền kiến thức, văn chương, với tình yêu nghề giáo .

    Tôi nhớ mãi những tháng ngày
    Bạn và tôi cùng làm thơ đăng báo .
    Mơ thành nhà văn , nhà bác học , vĩ nhân
    Ước mơ xanh kia cứ thế lớn dần
    Ai biết được sẽ ra sao trên đường đời phía trước .

    Rồi cuộc đời nổi trôi , chập chùng theo con nước
    Một cơn bão tàn ác tràn qua , và mọi thứ tan tành .
    Còn đâu nữa những ước muốn chân thành
    Không còn gì sót lại trong hành trang tuổi trẻ.

    Cuộc sống phân ly , lòng người ta khinh rẻ
    Bạn xa quê hương , tôi ở lại chốn này
    Thôi thế đành thôi , ta cứ sống qua ngày
    Hẹn có lúc lại châu về hiệp phố.

    Bạn và tôi vẫn bước đi với ước mơ xưa đó
    Học cho xong và nuôi kén trả nợ tằm
    Bạn tôi yêu những nốt nhạc bổng trầm
    Thỏa cơn khát khao , và giấu đi nỗi đau trần thế .

    ...

    Bạn và tôi ,
    Nào đã có ai thấy tuổi già bóng xế
    Tà dương kia sao vội đến làm chi?
    Bạn tôi ơi sao nhấp chén chia ly ?
    Khi mơ ước vẫn còn vun đầy ắp .

    Bạn đã ra đi , Ôi cuộc đời tấp nập !
    Đã nhẹ nhàng trôi trên đôi mắt bạn hiền
    Bao ước mơ và hoài bão ngủ yên
    Thôi chào bạn , bạn ơi
    Tôi một mình ở lại .

    Bạn đã sống cuộc đời đầy ung dung tự tại
    Chẳng nhuốc nhơ hạt bụi bẩn hồng trần
    Chẳng tham sang hay bi lụy tấm thân
    Anh linh đó thoát bay lên thượng giới .

    ...

    Sáng đạp xe qua những cung đường mới
    Tôi nhớ bạn tôi , người bạn tuổi ấu thơ
    Nhớ tuổi học trò với những kỷ niệm xưa
    Vòng xe quay mãi lăn đi trong sương sớm .



    Nhớ Nguyễn Mạnh Cường .

    Trần hồng Cơ
    09/06/2017
    Đêm nhớ bạn

    ReplyDelete