Welcome to my blog

Welcome to my blog, please enjoy...



Wednesday, December 14, 2016

Giấc Mơ về Hội Ngộ Cao Thắng

Giấc Mơ về Hội Ngộ Cao Thắng


Vài tuần trước đây tôi phải dậy sớm lúc 5:30AM sáng để lo đi làm ca sáng. Hôm nay, công việc đã hết, phải nằm nhà chơi và được ngủ nướng thật sướng khi trời bên ngoài sắp bước sang Mùa Đông lạnh cóng bên ngoài.


Tấm hình chụp tại tư gia bạn Long Lữ & Thúy Nga vào đêm Thứ Bảy 12/12/2015 nhân dịp vợ chồng Thủy & Dân, Đăng-Hùng & Ngọc từ Phoenix, Arizona ghé qua Cali thăm chơi. Trong tấm hình này có sự hiện diện của Khôi-Hương và các bạn CT tại San Jose. Loạt hình chụp này chưa được edit cũng như post lên. Nhưng bạn Vương Bá Quốc Hùng có chụp bằng iPhone và posted lên FB. Hôm nay bạn Quốc Hùng share lại hình chụp cách đây đúng một năm.

Tôi chìm vào giấc điệp, nằm mơ thấy mình và các bạn Cao Thắng đang gặp nhau trên một ngọn núi, cây cỏ xanh tươi vào cuối Mùa Xuân khí trời mát mẻ. Trong giấc mơ gặp các cô bạn CT5, đang tập dợt Văn Nghệ và có hứa sẽ trình diễn 2 màn, nhưng bí mật đến khi trình diễn mới tiết lộ để tạo không khí bất ngờ cho khán giả.

Trong giấc mơ, tôi cũng mang ba lô đựng máy hình, và đặc biệt thấy bạn Nguyễn Đăng Khôi tham dự cũng mang một túi đen đựng camcorder nặng thời kỳ năm 1980. Bạn Khôi mặc một áo sơ mi ngắn tay, ca rô vuông với sọc vàng màu café. Trong giấc mơ tôi không có nghĩ là bạn Khôi đã mất, vì thấy bạn vẫn mạnh mẻ, trẻ trung và còn tiếu lâm nói cười như khi sống nữa. Chung quanh nơi chúng tôi cắm trại có tiếng chim kêu, và xa xa nghe thêm tiếng vượn hú nữa. Đặc biệt địa hình cắm trại leo đèo, vượt suối, các cô bạn nữ cứ than thở và nhờ mấy anh nam CT cầm chặt tay khi đi leo dốc.

Cô nàng đại diện lớp CT5 là Hoài Hương cứ bảo rằng Văn Nghệ lớp tụi em làm bảo đảm rất ăn khách, nhưng tụi em thích giữ bí mật cho đến khi trình diễn. Khi nghe tiếng còi tập hợp để tụ họp lại, chúng tôi quây quần chung quanh một chiếc bàn, nhưng không có ghế ngồi. Tôi thấy có Lâm Thanh Hùng, Khưu Tiến Hùng đang có lời giới thiệu với các bạn. Tới phiên Khưu Tiến Hùng giới thiệu phần việc của mình thì vẻ mặt Khưu Tiến Hùng buồn bã, và rút ra 2 quả bóng nhỏ gói gọn trong giấy màu có thêm kim tuyến lấp lánh. Khưu Tiến Hùng nhìn xuống khán giả và quay về phía Nguyễn Đăng Khôi và nói:
-         Cá nhân Khưu Tiến Hùng xin trao tặng cho bạn Khôi món quà này …
Và Khưu Tiến Hùng giàn giụa nước mắt. Tôi đang bấm hình thấy vậy, chạy lại bàn bên tay phải của Hùng và nói:
-         Bạn Khôi còn sống và đang quay phim giúp chúng ta đây, tại sao ông phải khóc?
Lúc đó bạn Khôi bỏ máy camcorder và chạy đứng sát Khưu Tiến Hùng và bạn Khôi nói:
-         Xin nhờ bạn nào biết quay phim, xin lại bấm máy của Khôi.
Rồi Khôi nói với Hùng:
-         Hôm nay chúng ta lo bàn cuộc họp, còn tặng quà để sau. Tôi còn sống nhăn răng mà bạn khóc là làm sao?

Tôi định lên tiếng thì tiếng gà gáy ở đâu vọng lên rất lớn, và bên phòng đứa con trai đồng hồ báo thức đã reng, làm tôi tỉnh giấc mơ đẹp. Tôi tiếc hùi hụi.

Tỉnh dậy, tôi còn nhớ giấc mơ như in. Ngồi dậy, tôi bấm iPhone và vào Facebook, thì hỡi ôi, trang Memory của Facebook lại hiện lên bức hình post lên Facebook cách đây đúng một năm tức vào ngày 13 Dec 2015 có Nguyễn Đăng Khôi tham dự Chrismas Party tại nhà bạn Long Lữ do bạn Vương Bá Quốc Hùng chụp đêm 12/12/2015. Tôi liền share lại bức hình này và định tối nay sẽ viết status. Tôi thấy giấc mơ sáng nay có một sự thiêng liêng kỳ lạ. Rõ ràng trong giấc mơ, Khôi mặc áo sọc ngắn tay, còn năm ngoái dự tiệc Khôi mặc áo dài tay. Không lẻ Khôi về thăm chơi nhân kỷ niệm một năm trước bạn Long Lữ & Thúy Nga tổ chức tiệc tùng để mừng vợ chồng Thủy & Dân, và vợ chồng Nguyễn Đăng Hùng & Ngọc từ Phoenix, Arizona qua Bắc Cali thăm chơi cách đây một năm (12/12/2016).

Sau đó tôi nằm ngủ lại, và mấy phút sau cũng chìm vào giấc mơ. Tôi lại gặp Khôi, và lúc này trong óc tôi đã biết Khôi đã mất. Tôi bình tĩnh và vui hỏi chuyện Khôi về việc Khôi định nhắn lại bạn bè điều gì không. Năm trước khi từ San Diego về lại San Jose, Khôi và tôi nói chuyện rất thường xuyên. Khôi có biệt tài làm thơ Đường Luật Thất Ngôn Bát Cú rất đúng luật, đúng vần, đối rất chính xác. Còn tôi thì thích Lục Bát hay Song Thất Lục Bát. Vẻ mặt Khôi buồn và nói rằng:
-         Mình rất nhớ bạn bè Cao Thắng và nhờ Duy nhắn giùm là Hội Ngộ mình sẽ từ Thiên Đàng về Trần Gian gặp lại thầy cô và bạn bè.
Tôi mới ứng khẩu đọc cho Khôi mấy câu lục bát như vầy để xem Khôi thấy thuận không:

Thiên Đường cũng lắm thảnh thơi
Trần gian nhớ lắm về thăm bạn bè
Hội Ngộ ta sẽ trở về
Nổi lòng tâm sự để nghe thâm tình

Khôi mới nhỏ nhẹ nói “Duy ơi lục bát bạn làm chưa chuẩn, chữ 6 câu 8 vần với chữ cuối câu 6, nhờ bạn sửa lại – Trần gian nhớ lắm về chơi bạn bè !”

Tôi nghe Khôi đọc thì mới nói “về chơi bạn bè” chắc thiên hạ sẽ hiểu nhiều ý Khôi ơi. Máu tiếu của Khôi vẫn còn như ngày nào “Kệ phải để cho thiên hạ hiểu sao cũng được.” Rồi tôi mới đọc lại cho Khôi nghe:

Thiên Đường cũng lắm thảnh thơi
Trần gian nhớ lắm về chơi bạn bè
Hội Ngộ ta sẽ trở về
Nổi lòng tâm sự để nghe thâm tình

Khôi nghe xong mới phán tiếp “Tôi nghĩ phải thay “Nổi lòng” bằng “Trải lòng” mới đúng hơn”, do đó cuối cùng Khôi mới đọc lên cho tôi nghe theo ý của Khôi:

Thiên Đàng cũng lắm thảnh thơi
Trần gian nhớ lắm về chơi bạn bè
Hội Ngộ ta sẽ trở về
Trải lòng tâm sự để nghe thâm tình

Nghe xong bài thơ thì tiếng xe hơi ở đâu chạy ngang nhà rồ máy lớn nên tôi giật mình tỉnh dậy và ghi ra giấy bài thơ như trên. Lúc sinh thời, khi tôi đăng thơ của Khôi trên trang blog, thì Khôi chỉnh sửa từng dấu của chữ và sửa đổi đôi lần nên việc đó đã đi vào trong tiềm thức của tôi. Sáng hôm nay (13 Dec 2016) lần đầu tiên kể từ khi Khôi mất, tôi và Khôi lại gặp nhau trong giấc mơ, và bài thơ được làm theo ý của Khôi, và bạn Khôi nhờ tôi chấp bút để bài thơ hoàn chỉnh.

Sáng nay gần trưa khoảng 11:00AM tôi gọi lại cho Kim-Hương kể về giấc mơ Hội Ngộ của Cao Thắng và gặp được Khôi, và bài thơ Lục Bát 4 câu làm theo ý của Khôi cho Kim Hương nghe. Kim Hương rất vui khi nghe tôi kể lại giấc mơ và cũng vui khi biết Khôi cũng sửa vài chữ trong thơ theo ý của Khôi nữa. Tôi xin phép Kim Hương được đăng lại bài thơ và kể lại câu chuyện này đến quý thầy cô và quý bạn bè CT.

Trước nay tôi phải bận rộn với cuộc sống phải lo ôn bài vỡ cho các cuộc interview và làm nghề “thợ đụng” tức là đụng đâu làm đó, nên ít viết bài vỡ hay post hình lên trang blog. Còn rất nhiều hình trong hard disk tôi không còn cảm hứng để post lên nữa. Tuy nhiên giấc mơ đẹp sáng nay (13 Dec 2016) đã cho tôi một niềm cảm hứng để viết về giấc mơ đẹp với một người bạn tri kỷ là Nguyễn Đăng Khôi. Lúc sinh tiền, nhất là Hội Ngộ Cao Thắng 2012, 2014 tổ chức tại San Jose, chúng tôi làm việc rất ăn ý với nhau, chẳng bao giờ chúng tôi có sự bất đồng nào cả. Rồi khi tôi xuống San Diego để làm việc thì hai vợ chồng Khôi & Kim Hương cứ vài ba ngày lại phone xuống hỏi thăm và đóng góp thêm cho Hội Ngộ Cao Thắng tổ chức tại Miền Nam Cali vào 2015. Khi chuyện phone thì tiếng cười của hai vợ chồng rất giòn giã khi đọc lên những đoạn thơ vui. Hơn nữa Khôi cũng có thú làm thơ, mà tôi cũng có khiếu làm thơ nữa nên chúng tôi nói chuyện rất hợp. Bây giờ bạn Khôi đã ra đi, tôi thấy thiếu đi một người bạn tri kỷ về thơ phú và tổ chức Hội Ngộ.

Sân vườn tại gia trang của Khôi-Hương chụp đêm Thứ Bảy 3 Dec 2016
Cách đây mười ngày, vào đêm Thứ Bảy 3 Dec 2016, tại tư gia Hương & Khôi có tổ chức một bữa tiệc “Hội Ngộ Noel CT 2016.” Khi các bạn CT bàn về Hội Ngộ Cao Thắng 2017 sẽ tổ chức tại San Jose vào Đêm Thứ Bảy 27 May 2017, thì tôi có nhắc nhiều đến Khôi đã đóng góp như thế nào cho mấy Hội Ngộ trước. Lúc đó tôi cầm micro nói chuyện với quý bạn và tiến về bàn thờ của Khôi và tôi có cảm tưởng như Khôi đang hiện diện với mọi người. Khi tiệc tan về nhà sau 12 đêm, tôi có làm bài thơ như sau kèm theo bức hình chụp đăng lên Facebook. Xin đăng lại:
Sân Vườn Bạn Khôi-Hương

Tối nay họp mặt bạn bè
Ghé lên nhà bạn ra hè thăm chơi
Đèn giăng vườn sáng lưng đồi
Ánh trăng còn khuyết sao trời lung linh

Nhớ bạn thuở lúc bình sinh
Chúng ta trò chuyện thân tình với nhau
Năm nay mang nổi niềm đau
Bạn đi để lại nổi sầu chia ly

Đêm nay nhịp bước chân đi
Bức hình chụp được vội ghi vài hàng
Bạn về ở xứ Thiên Đàng
Đêm nay đi xuống, ngồi hàn huyên chơi

Để nghe bè bạn tiếp lời
Bàn chuyện Hội Ngộ ở nơi… nhà mình
Tối nay một phút tâm linh
Mọi người nhớ bạn bóng hình…còn đây

Khói hương thơm ngát đêm nay
Bạn về sum họp vui vầy…bạn xưa

Ngô Đình Duy (4 Dec 2016)

Kim-Hương khai mạc buổi Xmas Party tại tư gia đêm Thứ Bảy 3 Dec 2016. Kim-Hương đã xin phép mọi người thưa chuyện cùng anh Khôi lý do tổ chức buổi họp mặt và mời Khôi về tham gia. Mọi người tham dự đứng lên dành một phút mặc niệm cho Khôi. 
Khi nhìn đến hình Kim-Hương chuyện trò với Khôi trước bàn thờ của Khôi, tôi không giằng được cơn xúc động và những dòng thơ sau đây và theo mấy ngón tay gõ xuống:
Nổi Lòng Người Vợ

Cuối Thu lại nhớ tới anh
Bao đêm ly biệt, năm canh chập chờn
Tình chồng nghĩa vợ sắt son
Anh luôn bên cạnh vợ con gia đình
Bên anh đượm nghĩa chung tình
Làm thơ tặng vợ đôi mình có nhau
Anh đi, rũ bỏ đớn đau
Để em ở lại nổi sầu…khôn nguôi
Thu về vàng lá lưng đồi
Bên thềm song cửa em ngồi…nhớ anh

Ngô Đình Duy (4 Dec 2016)

Tôi có nói với Hương là sẽ cố gắng upload mấy tấm hình các bạn bè CT họp mặt vào ngày 3 Dec 2016 và viết sơ lượt về cuộc họp này để thông báo cho tất cả thầy cô và bạn bè Cao Thắng biết. Nhưng tuần vừa rồi đi làm, bận quá. Đêm hôm qua được ngủ sớm và ngủ ngon giấc thì thấy các bạn CT bàn về Hội Ngộ và có sự hiện diện của Khôi trong giấc mơ.


Thân chào,

Ngô Đình Duy (13 Dec 2016)


6 comments:

  1. Rơi nước mắt rồi a Duy ơi...

    ReplyDelete
    Replies
    1. Xuân Lan thân mến,

      Một kỷ niệm đẹp, sáng nay kể cho Kim-Hương nghe. Anh Khôi đã không còn hiện diện nơi thế gian, nhưng linh hồn của Khôi đã về Thiên Đàng, rất nhớ gia đình & anh em CT nên anh Duy thấy rõ trong giấc mơ ngày hôm qua. Anh cố gắng ghi lại kỷ niệm đẹp này cho bạn bè thân của anh Khôi đọc. Lâu lâu anh post lên một bài để anh em CT có dịp biết được tin tức với nhau.

      Thân chào XL,
      Anh Duy

      Delete
  2. Giấc mơ của Duy đã làm cho nhiều bạn CT phải ngậm ngùi, riêng Kim Hương chắc không cầm được đôi dòng nước mắt...Anh rất thích 4 câu cuối của bài Nổi Lòng Người Vợ.

    Thân,
    Thọ Nhan

    ReplyDelete
  3. Sáng nay dậy sớm vì nôn nóng đọc bài tường thuật của anh Duy về giấc mơ đêm hôm qua mà anh đã gọi và kể lại rất chi tiết với Kim Hương, vừa đọc mà mắt vừa ngấn lệ vì cảm động với những vần thơ, những văn từ chan chứa ân tình của anh kể lại cho bạn hữu thân thương ở khắp năm châu biết được anh xã của Kim Hương, anh Nguyễn Đăng Khôi tuy rằng đã phải rời bỏ vợ con và đại gia đình yêu quí, rời xa bạn bè thân yêu hơn 8 (tám) tháng nay để về an hưởng sự bình an trên thiên đàng, nơi nước vĩnh hằng không còn đớn đau, không còn sầu khổ tuy anh đi khuất nhưng Kim Hương cảm nhận rằng linh hồn anh vẫn dõi theo và phù hộ cho vợ con, có rất nhiều lần Kim Hương đã cảm nghiệm được sự linh thiêng của anh...

    Anh Khôi lúc nào cũng muốn tình cảm "Cao Thắng" luôn luôn bền chặt nên anh đã thôi thúc Kim Hương tổ chức buổi họp mặt đêm 3 tháng 12 vừa qua để bàn về “Hội Ngộ Cao Thắng 2017” mặc dầu tâm trạng còn ngổn ngang và hụt hẫng vì thương tiếc người bạn đời đã vĩnh viễn rời xa...Kim Hương biết rằng anh Khôi lúc nào cũng mong muốn "tình thầy trò Cao Thắng chúng ta đựơc luôn bền chặt" anh sẽ luôn đồng hành với Ban Tổ Chức (BTC). Kim Hương tin tưởng rằng Hội Ngộ CT 2017 sẽ qui tụ được đông đủ thầy trò và bạn hữu khắp nơi trên thế giới.

    Thân chúc BTC dồi dào sức khỏe và gặp nhiều may mắn để cùng chung lòng hợp sức, góp tay tổ chức Đại Hội CT 2017 được thành công tốt đẹp trong tình đoàn kết Cao Thắng muôn năm.

    Kim Hương rất cám ơn anh Duy đã viết bài tường thuật lại giấc mơ của anh đầy đủ và chi tiết như một đoạn phim hay và sống động qúa. Vừa đọc vừa lau nước mắt nhưng lòng rất vui vì biết anh xã lúc nào cũng cận kề dù không trông thấy nhau nhưng tình yêu thì vẫn luôn dạt dào và ấm áp như thửơ nào...

    Thân ái.
    Kim Hương (Kimberly).

    ReplyDelete
  4. Cám ơn anh Trần Quang Hùng đã đóng góp để DN sửa câu:
    “Anh đi mang nặng đớn đau”, thành câu “Anh đi rũ bỏ đớn đau”

    Bài thơ với 4 câu cuối bây giờ đã khá hơn trước
    Anh đi rũ bỏ đớn đau
    Để em ở lại nổi sầu…khôn nguôi
    Thu về vàng lá lưng đồi
    Bên thềm song cửa em ngồi…nhớ anh

    Một lần nữa cám ơn anh Hùng rất nhiều.
    DN rất trân trọng những đóng góp của Quý Thầy Cô & Quý Thân Hữu xa gần để cho bài viết / bài thơ được chính xác và hay hơn.

    Thân chào,
    Duy

    ReplyDelete
  5. Anh Duy thân mến.
    Giấc mơ thật đẹp đọc xong em ngậm ngùi rơi nước mắt. Cám ơn anh Duy đã chia sẻ, anh Khôi vẫn mãi mãi đi cùng với chúng ta. Mạnh mẽ lên Kimberly nhé
    Đinh Kim Thu

    ReplyDelete