“Thuở
đất trời nổi cơn đại dịch” *
Giết
bao người bi kịch thế gian
Virus
Vũ Hán lây lan
Loài
người hốt hoảng bàng hoàng lo âu
Bao
người hỏi vì đâu nên nỗi
Dịch
tràn lan viêm phổi sốt cao
Tháng
rồi còn thấy chưa sao
Bây
giờ dịch tới lòng nao núng rồi
Ta
chỉ biết cầu Trời khấn Phật
Sớm
tìm ra thuốc thật chữa lành
Để
cho vi khuẩn biến nhanh
Cứu
người bị dịch, thế gian an bình…
Ngô
Đình Duy (15 March 2020)
PS:
* Câu đầu tiên lấy
cảm hứng từ 4 câu của “Chinh Phụ Ngâm Khúc” do “Đặng Trần Côn và Đoàn Thị Điểm”
sáng tác:
“Thuở trời đất nổi cơn gió bụi
Khách má hồng
nhiều nổi truân chuyên
Xanh kia thăm thẳm
tầng trên,
Vì ai gây dựng cho
nên nỗi này?”
No comments:
Post a Comment