Welcome to my blog

Welcome to my blog, please enjoy...



Saturday, January 29, 2011

● Tập Thơ “Em Đi Rồi” (Ngô Đình Duy, 11/2009)

Em Đi Rồi…

1.

Em đi mãi chiều nay không gọi

Để lòng anh đau nhói con tim

Để anh khắc khoải đi tìm

Để anh bay mãi như chim về chiều

 

2.

Thế là giận làm anh năn nỉ

Buổi chiều nay em bỏ đi luôn

Chiều thu gió lạnh lại buồn

Vắng em trống trải lệ tuôn trong lòng …

 

3.

Anh vẫn biết yêu nhiều đau khổ

Trách mình sao vẫn cố đi tìm

Người xưa vẫn cứ lặng im

Quên đi ngày cũ đã chìm lãng quên…

 

4.

Nhớ em nhiều gọi tên đỡ nhớ

Mới biết mình khổ sở vì yêu

Thà đừng hò hẹn chi nhiều

Đừng thêm kỷ niệm nhừng chiều nhớ nhung….

 

5.

Anh vẫn biết em đi là hết

Đời cô đơn như chết hồn anh

Thôi thì nương cửa tu hành

Chữ Không giải tỏa mới thành chân tu….

 

6.

Em đi rồi và không trở lại

Để anh buồn nhớ mãi về em

Để vương sầu xuống màn đêm

Để cho giường lạnh vắng em mất rồi

7.

Thôi càng buồn thân tôi hóa dại

Bởi yêu em là mãi khổ đau

Ước gì từ lúc ban đầu

Nụ cười ánh mắt đừng thâu đừng nhìn….

 

8.

Anh vẫn biết em đi là dứt

Nợ tình xưa đã vứt lại đây

Cho anh nước mắt đong đầy

Cho anh hiu hắt thân gầy nhớ nhung

 

9.

Em đi rồi chiếu mùng lạnh lẽo

Đời cô đơn về nẽo đường mô

Để anh ở lại đơn cô

Hằng đêm vẫn nhớ về cô vợ hiền  ….

 

10.

Em đi rồi, trời mưa tầm tã

Lá thu vàng lả tả rụng rơi

Để anh hiu quạnh bên đời

Để anh nhung nhớ một thời yêu nhau…

 

11.

Em đi rồi, gió thu vẫn thổi

Đời u buồn nhiều nổi truân chuyên

Một mình anh lái con thuyền

Nuôi con khôn lớn buồn phiền sẽ qua

 

12.

Em đi rồi, anh không bước tiếp

Chẳng quen ai, trọn kiếp tu hành

Vui câu kinh kệ tâm thành

Hằng ngày kinh sách thiền hành tính Không

 

13.

Em đi rồi, con mong anh nhớ

Ở phương nào em nhớ con không?

Hay là em đã có chồng

Quên đi hạnh phúc tình nồng đã qua

 

14.

Em đi rồi, cơm anh vẫn nấu

Tới bữa ăn, thêm chén cho em

Cầu mong hạnh phúc em đềm

Bên người tình mới càng thêm mặn nồng

 

15.

Em đi rồi anh buồn một dạo

Tìm đường tu đến Đạo Bồ Đề

Quên đi phiền muộn cơn mê

Ta bà đau khổ mãi mê luân hồi…

 

Ngô Đình Duy (Santa Clara, CA 11 Nov 2009)

No comments:

Post a Comment