Ánh Mắt Xưa …
Trên đường cải tạo về láng trại
Mồ hôi ra nhễ nhại tấm thân
Bước đi nặng trĩu bâng khuâng
Trời chiều ngã bóng nắng vàng về Tây
Nhớ đến buổi chiều đầy kỷ niệm
Như quay về xâm chiếm hồn ta
Như là mới xảy hôm qua
Em đâu có biết lòng ta bồi hồi
Buổi chiều ấy trại viên tiến bước
Ngẩng nhìn lên phía trước bên kia
Dáng ai cao, mái tóc dài
Thoắt đi nhanh bước làm ta quay nhìn
Ồ không ngờ dáng cô bạn cũ
Mới xa nhau rời mái trương xưa
Sao em lại ở chốn này
Thấy nhau mà chẳng vẫy tay chào mừng
Anh ứa lệ mắt rưng rưng nhỏ
Hỏi vì sao em bỏ quê hương ?
Hỏi vì sao em vượt biên ?
Cho nên lạc chốn xích xiềng nơi đây
Xót xa em, thân gầy liễu yếu
Nhìn em đi muốn níu kéo lâu
Bóng em đã khuất sơn đầu
Thôi ta chẳng gặp mang sầu thiên thu…
Có bao giờ em còn nhớ lại
Ánh mắt nhìn nhau tại chốn tù
Nhìn nhau chẳng nói nên lời
Nhìn nhau chỉ biết ngậm ngùi chia tay
Ngô Đình Duy (Santa Clara , 01 Sep 2009)
---------------------------------------------------------------
---------------------------------------------------------------
Thơ Phạm Huy Trung Thơ họa lại bài “Ánh Mắt Xưa” của Ngô Đinh Duy:
Một chiều lao động về láng trại
Với mồ hôi và nước mắt vòng thân
Bước đường nặng trĩu bâng khuâng
Chiều đà ngã bóng nắng vàng phía tây
Ai biết được chiều mang kỷ niệm
Nhớ ngập lòng xao xuyến hồn ta
Chuyện đời tưởng mới hôm qua
Hôm nay mới biết lòng ta nhớ hoài
Buổi chiều ấy chậm về từng bước
Bỗng thấy em thấp thoáng từ xa
Thanh tao mái tóc mượt mà
Bước chân dĩ vãng tình ta hôm nào
Em ngày ấy là người bạn cũ
Học chung trường vừa mới xa nhau
Vì đâu lạc bước chốn sâù
Anh đâu tỏ được một câu thân tình
Tình bạn cũ mắt nào nhỏ lệ
Bởi vì đâu rời bỏ quê hương
Trong đời thế sự vượt biên
Sa chân lỡ bước xích xiềng chốn đây
Xót xa em thân gầy vai yếu
Anh nhìn theo lặng bước theo sau
Dáng em cũng khuất bên cầu
Mong rằng sẽ gặp lại nhau trong đời
Em yêu dấu bao giờ nhớ lại
Phút nhìn nhau lưu luyến trong tù
Đôi ta chẳng tỏ một lời
Nghe trong nổi đắng ngậm ngùi chia tay
(Nhiếp ảnh gia Phạm Huy Trung,
No comments:
Post a Comment