Welcome to my blog

Welcome to my blog, please enjoy...



Friday, June 10, 2011

● Tập Thơ Tình “Mộng Ban Đầu” (thơ Lãng…,Ngô Đình Duy, Hoài Thu Tammy Huỳnh, Văn Chính; 7/2010)

Bài Thơ Tình  …

Có những giấc mơ mãi mãi không thành 
Có nụ hôn nào trong đó và có môi em làm anh say 
Có bàn tay nào xiết chặt bàn tay kia 
Ánh mắt nào thiết tha hơn lời gọi thương yêu! 


Buổi chiều ánh nắng đìu hiu 
Làm ta nhung nhớ ít nhiều về nhau 
Bên này gió thổi về đâu ? 
Bên kia em có tựa đầu song thưa ? 

Mùa thu đến lá vội thay màu 
Từng chiếc nhẹ bay theo làn gió 
Em có nghe mùa thu … bên song cửa ? 
Và tiếng thì thầm … làn gió tây sang đông 

Mùa đông sẽ đến … nghe chạnh lòng 
Chiếc áo nào không ấm nỗi trái tim côi 
Nghe nhung nhớ và thoáng nỗi bồi hồi 
Vì em đó, có giấc mơ nào … có thật ! 

Trái tim anh hình như khuyết tật 
Bởi vì em … không thể với tới tầm tay 
Chẳng thể bay đến được với nhau 
Cho nhung nhớ chất đầy kỷ niệm 

Và đôi khi trong lòng ta thầm niệm 
Một cuộc tình … một dĩ vãng xa xôi 
Đã năm năm … hay mười năm và xa hơn nữa 
Chỉ yêu nhau … trong giấc mộng mà thôi 

Vâng, không thể nào ai hiểu nổi 
Bởi vì sao mình có thể yêu nhau 
Vì trời xanh hay mắt em xanh 
Cho anh đắm trong vùng trời bể đó 

Lãng ...(Thái Đ. Nguyễn, 27 July 2010)
--------------------------------------------------------------
Anh Thái & Quý Thân Hữu, 
 

Anh Thái là engineer mà hồn thơ thật lai láng...đọc xong bài của bạn thơ khác rồi cảm xúc làm một bài thơ thật hay và rất nên thơ. Đa số chúng ta trước khi lập gia đình cũng trải qua nhiều...đoản khúc yêu nhau...mà chẳng đến được nhau...và niềm đau ấy cứ mang theo dòng đời...
 

Thà Đừng Gặp Gỡ…

Yêu nhau chẳng được lấy nhau 
Thật buồn...thật khổ...thật đau cõi lòng 
Thà đừng gặp gỡ phải lòng 
Ta đâu khắc khoải ...tuôn dòng lệ rơi...

Ngô Đình Duy (27 July 2010)

 
Vài dòng cám ơn anh Thái đã thổi một luồng sinh khí mới với tâm sự với bầu thơ của anh & thân hữu…
 
--------------------------------------------------------------------------

Trả Mộng Ban Đầu…  (thơ Hoài Thu Tammy Huỳnh)

Chú Don và anh Thái kính,

Mấy hôm nay chắc ....trời đất giao mùa nên ai cũng trỗi lên máu "thi sĩ" (như "thi sĩ hạng ruồi" Tammy, hihi)...  Quả thật tài xuất khẩu thành thơ của anh Thái thật là đáng nể.  Lúc nãy T có nói chơi với mẹ của T "Chắc anh Thái và chú Don ngồi ở bàn làm việc mà tâm hồn treo nguợc cành cây nên mình mới có thơ đọc dài dài"..

Dù sao lâu lâu "nàng thơ" mới ghé viếng "NHÀ" mình, thôi thì T liều thêm một lần nữa vậy 

Trả Mộng Ban Đầu…

Thôi đành trả lại mộng đầu 
Ta đi về phía không nhau ngậm ngùi
Anh đi về phía xa vời
Chôn sâu kỷ niệm một đời đắp xây
Em về bên phía chân mây
Nửa hồn hoang lạnh tháng ngày bấp bênh
Thôi giờ xin cố lãng quên
Một lần giã biệt buồn tênh ngút ngàn

Hoài Thu Tammy Huỳnh (27 July 2010)
----------------------------------------------------------------

Anh Thái & cô Tammy:

Ngày hôm nay cô Tammy nói đã lỡ uống "thuốc liều”, cô  làm thơ hay quá nhưng rất khiêm tốn. Cầu trời cho cô uống “thuốc liều gia truyền” cho cô làm thơ hay... làm cho bao người phải trầm trồ ngợi khen….

Xin có đôi lời với bài thơ cô mới làm chiều nay…
Họa…

Sao Ai Trả Mộng Ban Đầu

Mộng ban đầu sao ai nói trả
Kỷ niệm xưa ai đã quên đi
Dòng đời đôi ngã chia ly….
Em về bên ấy, ta đi bên này…
Gặp nhau trong một phút giây
Để rồi ai lại ngất ngây một …thời 

Ngô Đình Duy (Santa Clara, 27 July 2010)
--------------------------------------------------------------

Một Thoáng Hương Thu(thơ Văn Chính)

Trong anh thu không bao giờ chết
Có nghĩa rằng chẳng có biệt ly
Thu có đi rồi thu cũng đến
Thu không về chẳng lá vàng rơi ..

Không thu .. lòng anh buồn da diết
Cách biệt bao mùa thu cũng sang
Đông đến rồi xuân sao biền biệt
Xa thu buồn bả bước lang thang ..

Mưa thu buồn nhưng lòng ấm lại 
Nắng vàng thu nai vàng ngơ ngác
Xào xạt lá rơi ôm đàn ngồi hát
Vương vấn hương thu ...đậm tình thu ..


Văn Chính (An Giang, 28 July 2010)
----------------------------------------------------------

Thoáng Buồn….

Lá vàng đâu bởi mùa thu ! 
Sầu đông chẳng đến vì từ tuyết rơi 
Thoáng buồn ... một chút chơi vơi 
Vì sao ? ... ai hiểu ! ... làm tôi thoáng buồn 

Nhịp nhàng từng giọt mưa tuôn
Nhớ nhung về tối ngõ thôn em về 
Rơi rơi từng giọt tỉ tê 
Nhớ ôi !  một cảnh sơn khê chập chùng 

Nhớ về những bước đường chung 
Về bên phố nhỏ ... lên cùng sơn non 
Dấu chân nhẹ bước đường mòn 
Còn đâu hài cũ, gót son năm nào ! 

Ngồi đây nhung nhớ dạt dào 
Để nghe thu của năm nào trôi qua 
Đất trời một buổi can qua 
Tình ta thôi thế ... cũng là ... trăm năm 

Lãng ...(Thái Đ. Nguyễn, 28 July 2010)
---------------------------------------------------------------

Chị Thịnh,
Mèn ơi! ... "Gặp nhau xin cứ làm ngơ" ... cũng là bài hát lần đầu tiên ..."người ấy" hát cho tôi nghe !   "Tình học sinh" dễ thương qúa ... làm tôi ngơ ngẫn ... nhớ ! 

Nhưng cái thời học sinh của "chị" (xin cho phép gọi bằng chị) thì tôi chỉ mới ra đời !  Nhưng tình yêu, hay tình học sinh ... sẽ không bao giờ có tuổi, tồn tại mãi trong lòng mỗi người chúng ta!  Nhiều khi tưởng chừng quên đi, nhưng có lúc lại bừng lên cồn cào khuấy động ! 

Lãng…

Ngõ Vắng Đơn Côi …

Tình học sinh,  qúa ngọt ngào 
Một ngươì đi trước một người theo sau 
Nhà nàng có ngọn bông lau 
Đêm về duới góc ngọn cau ... thư tình 

Nàng đi trước mãi ... "vô tình" 
Ta theo lầm lủi làm thinh ... theo nàng 
Thế rồi nàng bỗng ... sang ngang 
Qua cầu .. . lệ rớt ... đò sang sông rồi ! 

Đêm về ngỏ vắng đơn côi 
Làm thơ .. tôi vẫn làm thơ ... cho nàng 
Thư tình tôi vẫn chưa sang 
Tình tôi chẳng biết ... cô nàng có hay ? 

Qua cầu gió .. bụi mắt cay 
Giòng sông vẫn chảy nào hay ... lỡ đò 
Gởi nàng theo ngọn gió bay 
Theo mây về phố ... có hay chăng nàng ? 

Lãng ...(Thái Đ. Nguyễn, 28 July 2010)
-----------------------------------------------------------

Anh Thái & chị Thịnh:

Ngày hôm qua busy công việc  thành ra không đọc được meo miết gì hết. Sáng nay trời Bắc Cali hơi se lạnh, tưới rau cỏ ngoài vườn xong,  bật máy lên thì bài của chị Thịnh, anh Thái, anh Văn Chính, chị Bạch Vân.…ôi cả một trời thơ…dù tuổi tác có chênh lệch nhưng tâm hồn vẫn trẻ như hồi đi học. Thế mới biết thời gian chỉ làm cho thể chất già đi nhưng bạn bè tụ họp chuyện trò thì chẳng có ai già cả, tâm hồn như sống lại tuổi hoa niên, bao nhiều kỷ niệm thời đi học cứ hiện về như ngày hôm qua thôi. Đọc bài thơ anh Văn Chính, Don thấy anh liệt kê…ra tuổi đôi tám, đôi chín, đôi mươi, rồi U30, U40 …nhịn cười không cười vì làm thơ “lời nói dối ngọt ngào..”Don nghĩ 30, 40 năm sau khi nghĩ về thời hoa niên học trò thì tâm hồn anh vẫn vậy thôi. Trong nhóm Thân Hữu thập phương này Don biết có nhiều bậc tiền bối đã bước sang tuổi thất thập, và bát thập, nhưng khi đọc các dòng thơ của anh Thái, hình như mới bị ai bắt cóc vô đây, cũng như anh Văn Chính thì quý tiền bối vẫn cảm….nhận được những dòng thơ mượt mà & trữ tình như của Nguyễn Bính ngày trước…

Hối Tiếc…

Thời gian vẫn mãi trôi nhanh
Bao nhiêu kỷ niệm là hành trang mang
Bạn bè gặp gỡ hỏi han
Làm ta sống lại thuở hàn vi xưa
Nếu gặp gỡ bạn thời đi học
Hay vô tình cầm đọc dòng thơ
Chèo đưa ta lại sông mơ
Cho ta sống tại tuổi thơ hôm nào….

Dòng thơ …ta nhớ tình đầu
Gặp nhau bốn mắt dám đâu tỏ tình
Mất hồn …sao miệng  nín thinh
Tuy lòng rộn rã…với tình yêu…đây

Con trai…thỏ đế một cây
Yêu nàng…chẳng nói dù say đắm người
Để rồi…trôi nổi dòng đời
Để rồi…hối tiếc một thời gian qua…

Ngô Đình Duy (29 July 2010)

Thân chúc quý Quý Hữu một ngày thật vui  

No comments:

Post a Comment