Welcome to my blog

Welcome to my blog, please enjoy...



Wednesday, June 22, 2011

Tôi Xin Anh! (thơ Khuyết Danh))

Anh tự hào:
Đảng vinh quang, sáng suốt
Anh khoe khoang:
Nước mạnh, dân giàu
Anh tự mãn
Với nhà cao, cửa rộng
Anh hò hét:
Việt Nam độc lập, tự do, hạnh phúc!

Nhưng...

Tôi vẫn thấy quê hương còn nghèo, khổ
Vẫn còn bao oan trái bất công
Đàn em nhỏ vẫn bươn ba bới rác
Không cơm no, áo ấm, mái che thân!

Tôi vẫn thấy đoàn người trên hè phố
Ngả nón xin những kẻ qua đường
Từng bà mẹ lưng còng, tóc bạc
Áo sờn vai buôn vé số vỉa hè!

Tôi vẫn thấy trên cao nguyên cằn cỗi
Những con người đi mót củi kiếm ăn
Để đêm về chui vào căn chòi nhỏ
Luộc lá rừng thay thế bát canh rau.

Tôi còn thấy nơi đồng bằng màu mỡ
Vẫn còn người mót lúa dưới trời mưa
Dành hạt thóc rớt rơi cùng bầy thú
Nuốt lệ cay đau buốt giá tâm can!

Hãy thức dậy, tôi xin anh thức dậy
Để lương tâm dẫn dắt, soi đường
Để anh thấy dân tôi còn khổ lắm
Và thương đàn em nhỏ sống lang thang

Xin anh hãy bỏ đi những khẩu hiệu
Xin bắt đầu từ áo ấm, cơm no
Để áo em không sờn vai, bụng lép
Để đàn em được cắp sách đến trường.

Xin bắt đầu từ cơm no, áo ấm
Để mẹ già không dãi nắng dầm mưa
Để gạo ngon không thay bằng cỏ dại
Để tiếng cười tràn kín khắp quê hương.

Khuyết Danh
(6/2011)

No comments:

Post a Comment