Welcome to my blog

Welcome to my blog, please enjoy...



Friday, June 10, 2011

Hàng Cây So Đũa… Vườn Nhà O (thơ Vũ Minh Tuấn)

Các bạn Tân-Định thân mến,

Buổi sáng nay thấy bạn Tâm Cận bàn về việc các vua chúa dùng dương xa (xe dê) để đi thăm tam cung lục viện , (các cung nữ treo cành cây so đũa trước cửa phòng mình để dụ mấy chàng dê tham ăn dừng trước phòng mình) tui chợt nhớ một bài thơ tui làm lâu lắm lắm rồi (hồi còn  làm tài xế lái xe dê) bèn lục lại gửi lên cho các bạn xem đỡ buồn ( đừng cười tui nghe ) Hoàn cảnh ra đời của bài thơ : nguyên do là trước nhà của bà xã tui hồi đó có một hàng cây so đũa và tui xin  làm tài xế từ đó …

VM Tuấn
           
           
Hàng Cây So Đũa… Vườn Nhà O

Nắng buổi chiều dục hoàng hôn rồi đó
Răng o về mang theo cả trời xanh
Đường anh đi có mây trắng mong manh
Mà nhà o có trồng cây. . .  so đũa

Nắng buổi chiều vẫn mềm như áo lụa
Răng nhà o trồng so đũa làm chi
Để anh về buồn như lúc vào thi
Nhớ bài vở như nhớ . . . hàng so đũa

Anh vẫn thấy o tan trường áo lụa
Có nụ cười với tóc ngắn hồn nhiên
O vẫn cầm chiếc kẹp nhỏ làm duyên
Bằng ngón tay bọc trầm hay ướp quế ?

Răng không nói hỡi người con gái Huế
Cũng chẳng thèm nhìn mỗi lúc anh qua
Đi ngang nhà răng không ngó người ta
Cứ dòm hàng so đũa làm chi rứa ?

Nhớ chi mô mà răng o tựa cửa
Trời trong xanh chiều đổ nắng hanh hanh
Răng o buồn cho con mắt chóp nhanh
Tay bối rối bẻ một . . cành so đũa

O bẻ cành so đũa làm chi rứa
Hỡi bàn tay có ngón đỏ màu son
Răng không để những cành xanh , lá biếc
Cho mưa về tưởng ướt lá me non

Vũ Minh Tuấn (Saigon, 09/09/2009)

No comments:

Post a Comment