Thu Đến …Thu Đi…
Ta đợi ... "Thu" về, lá vàng rơi
Và nghe nhung nhớ đến bên đời
Mờ trong nhân ảo đời cô quạnh
Thu đến thu đi ... chẳng một lời
Đã mấy thu rồi hỡi người ơi ?
Hồn ta lưu lạc ở phương trời
Luyến lưu chi mấy ngày xưa cũ
Cũng thế thôi đành nghĩa chia phôi
Ta gởi về em giữa cuộc đời
Một bài thơ cũ ... rất xa xôi
Một tim thương nhớ ... ôi vời vợi !
Một chút ân tình ... một chút thôi
Xin giữ giùm ... "Thu" của một thời
Một màu mực tím, một tuổi thơ
Một thương, một nhớ ... một đợi chờ
Và ta có lẽ ... về trong mơ !
Lãng ...(Thái Đ. Nguyễn, 26 July 2010)
Và nghe nhung nhớ đến bên đời
Mờ trong nhân ảo đời cô quạnh
Thu đến thu đi ... chẳng một lời
Đã mấy thu rồi hỡi người ơi ?
Hồn ta lưu lạc ở phương trời
Luyến lưu chi mấy ngày xưa cũ
Cũng thế thôi đành nghĩa chia phôi
Ta gởi về em giữa cuộc đời
Một bài thơ cũ ... rất xa xôi
Một tim thương nhớ ... ôi vời vợi !
Một chút ân tình ... một chút thôi
Xin giữ giùm ... "Thu" của một thời
Một màu mực tím, một tuổi thơ
Một thương, một nhớ ... một đợi chờ
Và ta có lẽ ... về trong mơ !
Lãng ...(Thái Đ. Nguyễn, 26 July 2010)
No comments:
Post a Comment