O Xứ Huế (thơ Lãng….Thái Đ. Nguyễn)
Bây chừ .... hàng so đũa có còn ?
Vẫn mong manh ... tủa lá mầm non !
O ngày xưa ... răng chừ mô hỉ ?
Còn nhớ anh ni ... một kẻ xa nhà !
Ôi bao năm tháng ta cách xa
Ngày trở về nhìn sao xa lạ
Vườn nhà O vẫn hàng cây so đũa
Chẳng còn chi .. . một thủa ấu thơ
Nhìn hàng cây im lặng đến bơ vơ
Lòng nhung nhớ dâng trào một thủa:
O áo lụa ngây thơ bên so đũa
Của tui đâu những buổi tan trường ?
Dòng sông Hương và con đường phượng vĩ
Vắng bóng O ... buồn da diết bước chân di
Tiếng hò ai nghe não ruột ... tê lòng
Vẫn dòng sông ... O bây chừ mô hỉ ?
Anh nhớ O ... của một thời dĩ vãng
Của theo O ... trong bước tan trường
Hàng me xanh rơi rớt những con đường
Anh, O ... người bước trước, kẻ theo sau
Ôi nhớ qúa những kỷ niệm ngọt ngào
O xứa Huế ... ôi duyên dáng làm sao
Nụ cười xinh, răng khểnh đến nôn nao
Trái tim anh của năm nào ... và mãi mãi
Lãng…Thái Đ. Nguyễn (25 Aug 2010)
----------------------------------------------------------------
Âm Vang Giọng Huế (thơ Văn Chính)
Ai về xứ Huế mà xem
O ni ..O nớ cầm kem mút hoài
Thướt tha ..duyên dáng áo dài
Không răng .. không rứa mà nhai trầu thường
Ai về xứ Huế mà xem
O ni ..O nớ cầm kem mút hoài
Thướt tha ..duyên dáng áo dài
Không răng .. không rứa mà nhai trầu thường
Chi mô...ăn nói lạ thường
Bao năm mới bước con đường về quê
Bài thơ ...nón lá nghiên che
Đi mô ..anh nớ ..đi mô ..
Em đây giờ đã ..còn mô tân thời
Sông Hương thuyền ngược , thuyền xuôi
Răng chừ gái Huế nụ cười có duyên
Câu hò bến ngự nghê thường
Mấy O xứ huế ..mười thương vẹn toàn..
Văn Chính (26 Aug 2010)
------------------------------------------------
Hàng Cây So Đũa… Vườn Nhà O (Vũ Minh Tuấn)
Nắng buổi chiều dục hoàng hôn rồi đó
Răng o về mang theo cả trời xanh
Đường anh đi có mây trắng mong manh
Mà nhà o có trồng cây. . . so đũa
Nắng buổi chiều vẫn mềm như áo lụa
Răng nhà o trồng so đũa làm chi
Để anh về buồn như lúc vào thi
Nhớ bài vở như nhớ . . . hàng so đũa
Anh vẫn thấy o tan trường áo lụa
Có nụ cười với tóc ngắn hồn nhiên
O vẫn cầm chiếc kẹp nhỏ làm duyên
Bằng ngón tay bọc trầm hay ướp quế ?
Răng không nói hỡi người con gái Huế
Cũng chẳng thèm nhìn mỗi lúc anh qua
Đi ngang nhà răng không ngó người ta
Cứ dòm hàng so đũa làm chi rứa ?
Nhớ chi mô mà răng o tựa cửa
Trời trong xanh chiều đổ nắng hanh hanh
Răng o buồn cho con mắt chóp nhanh
O bẻ cành so đũa làm chi rứa
Hỡi bàn tay có ngón đỏ màu son
Răng không để những cành xanh , lá biếc
Cho mưa về tưởng ướt lá me non
Vũ Minh Tuấn (Saigon , 09/09/2009)
------------------------------------------------------------------
Người Tình Si (Hoàng Cẩm Thủy Mỹ Yến)
Mênh mông lá rụng sân trường
Yêu O anh bước theo đường O đi
Hình như O chớp bờ mi
O ơi anh nhớ chiều ni O cười
Anh thương dáng nhỏ trông lười
Ngày ngày ôm cặp giống người tình si
Gặp O hai nụ tường vi
Có chi phải dị O nì tới đây
Anh mô có nói ngắm mây
Mà O phải ngó đông tây O hè
Thấy O đang hái lá me
Hái chi ít rứa, đừng nghe bạn cười
Ừ để anh hái lá tươi
Yên tâm đừng dị kệ người O ơi
Yến tê có bạn rong chơi
Én tê cũng rứa nghe lời anh nghe
Ni O anh nói yêu O
Chắc O không dám…chối từ yêu anh…
Hoàng Cẩm Thủy Mỹ Yến (Ngũ Nương Công Chúa Tân Định Saigon )
No comments:
Post a Comment